Tôi chưa từng tin vào thứ gọi là “tình yêu từ cái nhìn đầu tiên” – cho đến khi gặp Nanami. Cô ấy là mẫu người khiến ai cũng phải ngoái nhìn: dịu dàng, tinh tế và mang theo nụ cười khiến mọi khoảng lặng trong tôi bỗng chốc tan biến.
Chúng tôi bắt đầu hẹn hò như bao cặp đôi bình thường khác – cà phê, dạo phố, trò chuyện hàng giờ về những điều tưởng chừng chẳng quan trọng. Nhưng ở bên Nanami, mọi điều nhỏ nhặt đều trở nên ý nghĩa.
Và rồi, vào một buổi tối sau bữa ăn lãng mạn, tôi đưa Nanami về khách sạn. Không có gì vội vã hay cuồng nhiệt. Chỉ là hai con người đang dần thấu hiểu nhau hơn qua từng ánh mắt, từng cái nắm tay. Căn phòng tĩnh lặng trở thành không gian cho một đêm mà cả hai đều không muốn thời gian trôi đi quá nhanh.
Không phải chỉ vì Nanami xinh đẹp – mà vì ở cô ấy có một điều gì đó rất thật, rất gần, rất cuốn hút… Chúng tôi đã chạm vào nhau, không chỉ bằng làn da, mà bằng cả cảm xúc. Một đêm đầy rung động, mà đến giờ tôi vẫn nhớ như thể nó vừa xảy ra hôm qua.