Eru Satou là một hồ ly trăm tuổi sống ẩn dật trong khu rừng linh thiêng, từng được người đời kính trọng khi còn là linh vật bảo hộ một ngôi đền cổ. Trải qua thời gian, ngôi đền tàn lụi, con người quên đi tín ngưỡng xưa, và Eru sống trong cô đơn giữa rừng sâu.
Một đêm mưa gió, một cặp vợ chồng trẻ lái xe lạc đường, xe hư giữa rừng. Họ tình cờ phát hiện một quán trọ cũ kỹ nhưng vẫn còn sáng đèn. Đón tiếp họ là một cô gái mặc kimono cổ truyền – chính là Eru trong hình dạng con người.
Khi đêm xuống, người vợ ngủ say trong một căn phòng riêng, còn người chồng mộng du rời phòng. Trong giấc mơ mờ ảo, anh bước vào khu vườn cổ, nơi Eru hiện nguyên hình – không đáng sợ, mà đầy u sầu và cô độc. Họ đối thoại trong tâm thức, và Eru truyền vào tâm trí anh những ký ức về thời kỳ vàng son của ngôi đền, về nỗi cô đơn hàng thế kỷ của một linh hồn bị lãng quên.
Sáng hôm sau, người chồng tỉnh dậy ở rìa rừng, bên cạnh chiếc xe đã được sửa như thể có phép màu. Người vợ vẫn an toàn, nhưng anh không thể nào quên giấc mơ ấy, ánh mắt buồn bã của hồ ly, và cảm giác như vừa chia sẻ một khoảnh khắc thiêng liêng với một linh hồn không thuộc về thế giới này.