Waka Misono – người phụ nữ dịu dàng, thanh lịch – là vị hôn thê sắp cưới của anh trai tôi. Trong một dịp về quê để ra mắt gia đình vợ tương lai của anh, tôi hoàn toàn sững người khi nhận ra cô ấy chính là mối tình đầu thuở trung học – người con gái mà tôi từng âm thầm yêu, và cũng là người tôi chưa từng quên dù thời gian đã trôi qua.
Sự xuất hiện của cô khiến tôi bối rối. Dường như cô cũng nhận ra tôi, và còn nhẹ nhàng nhắc lại vài câu chuyện cũ khiến tôi càng thêm lo lắng, sợ rằng quá khứ sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc hiện tại của anh trai.
Tối hôm đó, khi tôi ngồi lặng lẽ một mình trong phòng, Waka bất ngờ gõ cửa. Cô bước vào với nụ cười trầm lắng, mang theo không khí của những ngày xưa cũ. Cô không nhắc gì nhiều đến tình cảm xưa, chỉ chia sẻ đôi điều về cuộc sống hiện tại – như hai người bạn cũ vô tình gặp lại.
Chúng tôi ngồi đó, trong một đêm quê yên tĩnh, hoài niệm về những điều đẹp đẽ đã qua – nhưng không vượt qua giới hạn nào. Có những cảm xúc không cần diễn ra lần thứ hai, bởi chúng từng rất đẹp, và nên được giữ nguyên như vậy.