Imumi Imamiya là một người phụ nữ dịu dàng, luôn vun vén cho gia đình nhỏ của mình. Cô và chồng hiện sống chung với vợ chồng anh trai chồng – một gia đình nhiều thế hệ cùng nhau nương tựa. Mọi chuyện vẫn yên ổn cho đến một hôm, trong lúc nấu ăn, Imumi vô tình khiến anh chồng bị tổn thương ở mắt trong khi đang cắt trái cây. Dù không nghiêm trọng nhưng anh trở nên cáu gắt, mặc cảm vì không thể làm việc như trước.
Từ đó, không khí trong nhà trở nên căng thẳng. Người đàn ông này bắt đầu có biểu hiện trầm cảm, ghen tị với hạnh phúc của vợ chồng em trai. Những âm thanh hạnh phúc mỗi đêm như nhấn sâu thêm cảm giác cô độc và bất lực trong anh. Imumi, vì cảm thấy có lỗi, cố gắng động viên, chăm sóc anh chu đáo hơn – nhưng không ngờ điều đó vô tình khiến anh nảy sinh tình cảm lệch lạc.
Một đêm mưa, khi cả nhà đều vắng mặt, anh đã nói hết nỗi lòng với Imumi – về sự mặc cảm, cô đơn và cả sự ngưỡng mộ dành cho cô. Imumi, sau một lúc bất ngờ và bối rối, đã nghiêm túc đặt ra ranh giới, nhấn mạnh sự quý trọng cô dành cho gia đình và rằng tình cảm đó cần được chuyển hóa thành nghị lực sống, chứ không thể trở thành vết thương cho tất cả.