Yume Nishimiya là một cô gái thông minh và luôn hoàn thành tốt công việc. Từ lâu, cô thầm dành tình cảm cho người trưởng phòng – một người đàn ông chững chạc, điềm đạm, và… đã có vị hôn thê.
Một lần đi công tác cùng anh, vì lỡ chuyến tàu cuối, cô mời anh qua nhà mình nghỉ lại. Không có ý đồ gì rõ ràng, chỉ là muốn thêm một chút thời gian ở cạnh người mình thương trong im lặng. Dù cố giấu, ánh mắt cô vẫn chứa đựng sự khao khát được gần gũi anh, dù chỉ trong tâm tưởng.
Người trưởng phòng nhận ra tình cảm đó, nhưng anh chọn giữ khoảng cách. Cuộc trò chuyện giữa hai người hôm ấy xoay quanh những ước mơ dang dở, những điều không thể thành lời. Yume rơi nước mắt khi anh nhẹ nhàng nói: “Giá như chúng ta gặp nhau sớm hơn…”
Một đêm muộn, không ân ái, không vượt ranh giới. Nhưng đủ để cô biết: đôi khi, chỉ cần được yêu thầm một người và giữ người ấy trong một góc tim, cũng đã là một ký ức đẹp.