Rin Asuka cùng đồng nghiệp nam được công ty cử đi công tác tại một vùng cao nguyên lạnh giá giữa mùa đông. Cả hai thuê một căn nhà gỗ nhỏ nằm giữa rừng thông phủ đầy tuyết trắng. Không khí lạnh khiến mọi hoạt động thường ngày trở nên khó khăn hơn, nhưng cũng tạo nên những khoảnh khắc gần gũi và đáng nhớ.
Một tối, sau khi hoàn thành công việc, cả hai ngồi cạnh nhau bên lò sưởi, chia sẻ vài câu chuyện cá nhân. Cái lạnh bên ngoài như xích họ lại gần nhau hơn. Họ nhận ra rằng, trong không gian tĩnh lặng ấy, có một sự đồng cảm âm thầm nảy nở – không vội vàng, không bồng bột, chỉ là sự thấu hiểu và rung động nhẹ nhàng.
Từ chuyến đi ấy, họ bắt đầu quan tâm nhau hơn – những lần giúp đỡ trong công việc, những tin nhắn hỏi han mỗi sáng, những bữa trưa cùng nhau trong căng tin đông người. Tình cảm giữa họ lớn dần lên một cách tự nhiên, như hơi ấm len lỏi qua từng ngày đông lạnh.
Không cần phải vội vã hay giấu giếm, họ chọn yêu nhau một cách chín chắn, trưởng thành, và biết trân trọng từng khoảnh khắc có nhau – như một món quà ấm áp giữa mùa đông lạnh lẽo.