Sakura Miura – một cô gái vừa tròn 20, sống cùng cha mẹ ở một vùng quê yên tĩnh. Dù trưởng thành trong sự bảo bọc, Sakura lại luôn mang trong mình sự tò mò và khao khát hiểu về thế giới người lớn. Mỗi chiều, cô thường ra ngồi trong khu vườn nhỏ, nơi ánh nắng chiều len lỏi qua tán lá và gió thổi lùa những cảm xúc khó gọi thành tên.
Ở ngôi nhà đối diện, chú Hayato – một người đàn ông trung niên hiền lành, độc thân sống một mình sau khi vợ qua đời. Ông thường ghé thăm nhà Sakura, mang trái cây biếu mẹ cô, giúp ba cô sửa đồ trong nhà. Đối với Sakura, ông là một người tri thức, điềm đạm, nhưng đôi khi ánh mắt của ông vô tình chạm vào ánh nhìn sâu kín của cô, khiến cả hai bối rối.
Một lần Sakura bị cảm, mẹ đi vắng, Hayato đến thăm và chăm sóc cô. Câu chuyện nhỏ giữa họ bắt đầu từ những lời hỏi thăm giản dị, rồi chuyển thành những cuộc trò chuyện tâm tình, lặng lẽ nhưng đầy ấm áp. Đó là ngày đầu tiên Sakura nhận ra cảm xúc trong tim mình – không còn là sự ngây thơ đơn thuần, mà là một thứ tình cảm chín chắn, lặng lẽ và sâu sắc.
Câu chuyện không đi quá giới hạn, nhưng nó là hành trình trưởng thành cảm xúc của một cô gái đang học cách hiểu bản thân và những cảm xúc đầu đời. Tình cảm giữa hai con người – một trẻ trung, một từng trải – được kể lại bằng sự nhẹ nhàng, chân thành và đầy nhân văn.