Non Ohana là cô gái sống cạnh nhà ông lão góa vợ, người từng chăm sóc cô như cháu gái ruột từ bé. Sau khi vợ ông qua đời, Non thường xuyên ghé qua nhà giúp ông nấu ăn, dọn dẹp. Tình cảm giữa hai người không phải tình yêu mà là một sự kết nối lặng lẽ, ấm áp giữa hai thế hệ cô đơn.
Vào một ngày mưa lớn, Non bị ướt sũng khi đi học về và ghé qua nhà ông xin trú. Trong không gian nhỏ hẹp, hai con người ở hai thế hệ khác nhau bắt đầu chia sẻ những nỗi buồn, mất mát, sự cô độc trong cuộc sống. Không có dục vọng hay hành vi xâm phạm – chỉ là một buổi chiều đầy tình người và sự thấu hiểu.
Câu chuyện khép lại với hình ảnh Non cùng ông trồng một luống hoa trước hiên nhà – nơi từng là góc nhỏ yên bình cô thường ghé đến khi còn bé. Đó là biểu tượng cho sự tiếp nối và hồi sinh – giữa những tâm hồn từng tan vỡ.