Ichika Hoshimiya, một cô gái trẻ chọn công việc lạ thường: dịch vụ “bạn đồng hành theo giờ”. Một ngày nọ, cô nhận lời hẹn từ một người đàn ông trung niên – một người đã quá quen với cô đơn và những bữa ăn lặng lẽ.
Khi gặp nhau, cô đeo khẩu trang, chỉ im lặng và cười nhẹ. Người đàn ông không rõ vì sao lại cảm thấy hồi hộp. Sau bữa ăn tối đơn giản, họ cùng nhau đến một khu nghỉ dưỡng suối nước nóng vùng núi – nơi mà anh đã từng đến một mình suốt nhiều năm qua.
Cô tháo khẩu trang, để lộ gương mặt thanh tú, dịu dàng khiến anh như quên mất đây chỉ là một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi. Trong làn nước ấm, dưới ánh đèn vàng lặng lẽ, cả hai cùng tận hưởng một buổi chiều an yên – không ràng buộc, không quá khứ, không tương lai.
Họ trò chuyện, thả trôi những muộn phiền theo làn hơi nước, và rồi hòa vào nhau như thể cả hai đều đang tìm kiếm một điều gì đó đã mất từ lâu: sự gần gũi thật lòng không cần danh phận.
Chiều muộn, anh chở cô về nơi cũ. Không ai nói lời tạm biệt. Họ rẽ về hai hướng khác nhau, mang theo một kỷ niệm rất riêng, mà không ai khác từng biết đến.