Uta Hayano là một nữ sinh trung học đang bước vào giai đoạn trưởng thành, nơi mọi thứ xung quanh đều trở nên mới mẻ và đầy tò mò. Trong những giờ học lặng lẽ sau buổi tan trường, Uta bắt đầu nhận ra trái tim mình có những nhịp đập khác thường – đặc biệt là khi cô cảm thấy quý mến thầy giáo chủ nhiệm, người luôn tận tâm giảng dạy và dành sự quan tâm chân thành đến học sinh.
Với những rung động đầu đời ấy, Uta nhiều lần tự hỏi liệu cảm xúc này có phải là “tình yêu” hay chỉ là sự ngưỡng mộ tuổi học trò. Thay vì hành động bồng bột, cô chọn cách lặng lẽ giữ cho riêng mình, trân trọng cảm xúc ấy như một phần đẹp đẽ trong quá trình lớn lên.
Và chính nhờ sự trưởng thành trong suy nghĩ, Uta học được cách phân biệt giữa cảm xúc nhất thời và tình cảm chân thành, để rồi sau này, khi nhìn lại, cô luôn mỉm cười với ký ức trong sáng và đầy ý nghĩa đó.