Shion Yumi – một nữ nhân viên tài năng và chín chắn, được cấp trên tin tưởng giao nhiệm vụ đi công tác cùng sếp đến Kyoto để gặp gỡ đối tác. Làm việc trong môi trường công sở đã lâu, cô hiểu rõ những áp lực và cả những quy tắc ngầm cần giữ gìn, đặc biệt là khi đi làm ăn xa.
Buổi tiệc tối hôm ấy được tổ chức tại một nhà hàng truyền thống sang trọng. Shion giữ mình rất đúng mực, khéo léo từ chối những lời mời rượu quá mức và luôn lịch sự với mọi người. Cấp trên của cô, anh Takeda, người được biết đến là nghiêm túc nhưng thỉnh thoảng cũng có chút hài hước, bất ngờ nhận ra sự dịu dàng và tinh tế của Shion – điều mà anh chưa từng chú ý giữa bộn bề công việc.
Sau bữa tiệc, trời bất chợt đổ mưa. Cả hai trú tạm ở hành lang khách sạn, ướt sũng và bật cười như những đứa trẻ. Khoảnh khắc ấy, anh Takeda bất giác nói:
“Shion-san, hôm nay tôi thấy em khác hẳn… Em không chỉ giỏi công việc mà còn rất… ấm áp.”
Shion đỏ mặt, nhưng không tránh né. Cô cảm nhận được sự chân thành trong lời nói ấy, và lần đầu tiên, trong chuyến công tác tưởng như mệt mỏi, cô thấy trái tim mình rung lên.
Tối đó, trong căn phòng riêng của mình, Shion nhận được tin nhắn:
“Cảm ơn vì đã đồng hành cùng anh hôm nay. Ngủ ngon nhé, Yumi-san.”
Không có chuyện gì xảy ra giữa họ ngoài ánh mắt chân thành, một chút rung động nhẹ nhàng, và cảm giác tin tưởng giữa hai con người trưởng thành. Chuyến công tác ấy khép lại, nhưng để lại trong lòng Shion một điều gì đó rất khác – một hy vọng nhỏ về tình yêu có thể nảy nở ngay cả trong thế giới công sở đầy khô khan.