Hôm nay Mirei có chia sẻ với mẹ về sự thay đổi gần đây của mình, đặc biệt là về ngoại hình – cặp ngực của em ấy dường như đã lớn hơn rất nhiều. Tôi vô cùng ngạc nhiên khi nhận ra sự thay đổi này. Thông thường tôi không để ý nhiều đến Mirei, nhưng giờ hình ảnh đó cứ ám ảnh trong tâm trí tôi.
Một buổi chiều khi về nhà, mẹ không có nhà, Mirei đang nghỉ ngơi trên ghế sofa. Nhìn thấy sự nhẹ nhàng, mềm mại của em khiến tôi không thể rời mắt. Tôi đã nhẹ nhàng đặt tay lên vai em, mong muốn an ủi và chia sẻ sự quan tâm. Mirei tỉnh dậy và thay vì cảm thấy khó chịu, em còn mỉm cười và mong tôi dành thêm sự quan tâm, tình cảm đến em nhiều hơn nữa.
Em tâm sự rằng em nghe nói, được chăm sóc, quan tâm và yêu thương sẽ khiến con người ta tự tin và trưởng thành hơn. Tôi cảm thấy mình muốn bên cạnh Mirei, sẻ chia và bảo vệ em trong mọi khoảnh khắc.
Một hôm, Mirei trở về nhà trong bộ trang phục ướt nhẹ sau cơn mưa, ánh đèn nhẹ nhàng phản chiếu trên áo em khiến tôi không thể rời mắt. Tôi nhẹ nhàng tiến đến, muốn chia sẻ những phút giây ấm áp và gần gũi bên em, để em cảm thấy được an toàn và yêu thương hơn bao giờ hết.